Phạm Thanh Phương (Úc Châu)
Trong không khí nhộn nhịp “Tống cựu nghinh tân”, tiễn chân một con trâu già ù lỳ chậm chạm ra đi, để nghinh đón một con cọp dũng mãnh đầy thú tính trở về, đảng và nhà nước CSVN đã công bố một danh sách với hàng ngàn nhân vật tiêu biểu đạt thành tích “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”. Trong danh sách này, Hồ Xuân Mãn, Bí thư tỉnh ủy Thừa Thiên- Huế là một nhân vật có thể tạm coi là nổi bật, được đảng và nhà nước rêu rao nhiều ngày trên các hệ thống truyền thông và chính bản thân Hồ Xuân Mãn cũng đã được nhiều lần tự nói về thành tích đạo đức và những nỗ lực phát triển trong khu vực thẩm quyền. Trước hiện tượng này, dư luận trong nước cũng đã xuất hiện một làn sóng khá xôn xao và kéo dài trong nhiều ngày qua. Men theo nguồn dư luận, một số cho rằng đây là một câu chuyện khôi hài, đảng và nhà nước CSVN đã nhầm lẫn tuyên dương một nhân vật không tương xứng với danh hiệu, tạo nên một đề tài đàm tiếu, làm mất uy tín của đảng và điếm nhục cho nền tảng đạo đức của XHCN. Tuy vậy, đại đa số lại cho rằng, sự kiện Bí thư Thành Ủy Hồ Xuân Mãn được tuyên dương là một hình ảnh tiêu biểu đạt thành tích “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh” hoàn toàn chính xác, mặc dù chưa đạt được một phần như HCM ngày xưa. Sự kiện cũng chứng tỏ được sự sáng suốt của đảng và nhà nước CSVN, không có gì đáng phàn nàn chê trách và nên hoan hô hưởng ứng.
Nói về hành xử đạo đức cuả Hồ Xuân Mãn trong ba năm “phấn đấu” vừa qua, trên báo Lao Động số 327, ra ngày 26 tháng 11 năm 2005, có một bài viết ngắn mang tựa đề "Đất cố đô có vua" đã đi vào quên lãng, nhưng nay lại được đăng tải khắp nơi. Theo bài báo viết: “Mấy hôm nay, nơi tôi đang sống, từ lề đường đến công sở, đi đâu cũng nghe người dân, cán bộ, nhỏ to đầy hả hê chuyện ông "quan" to nhất tỉnh vừa bị một nữ tiếp viên nhà hàng "dạy" cho bài học muối mặt về ứng xử với phụ nữ ngoài xã hội..” Bài báo viết tiếp : “Chuyện là một bữa trưa đẹp trời, "quan" lớn cùng một số "quan" nhỏ vào ăn trưa ở một nhà hàng ven đô. Một nữ tiếp viên trẻ, mới đến làm việc của nhà hàng, như lệ thường, đến đon đả mở bia, tiếp đá cho các "quan". Và (có lẽ cũng như thường lệ), "quan" lớn nhất đã không cầm lòng trước nhan sắc của cô tiếp viên chỉ đáng tuổi con mình nên đã... ghì đầu cô ta lại rồi hôn đánh chụt một cái vào má, trước sự chứng kiến của quan khách có mặt trong nhà hàng hôm đó! Quá bất ngờ và cảm thấy nhục nhã bởi hành vi của vị "quan" đáng kính, cô tiếp viên đã đáp trả ngay lập tức bằng một cái tát như trời giáng vào mặt "quan"...”. Chuyện đến đây chưa hẳn đã có đoạn kết, nếu "quan" hành xử như một người có văn hoá (lỡ có tí bia rượu), chẳng hạn, nói một lời xin lỗi. Đàng này, sau một lúc bỏ đi vào nhà vệ sinh, "quan" quay trở ra, mặt hầm hầm chỉ tay, lớn tiếng: "Đuổi, đuổi ngay cô tiếp viên không biết làm việc kia!". Tất nhiên chủ quán thanh toán tiền công và cho cô nghỉ việc ngay sau đó. Chưa hết, "quan" còn doạ sẽ cho đóng cửa, không chỉ nhà hàng này mà còn cả...các nhà hàng bên cạnh! (Trích từ RFA).
Thực ra đây chỉ là một sự kiện điển hình, hành vi dâm ô bỉ ổi này của Hồ Xuân Mãn chỉ là một chuyện rất nhỏ trong cả ngàn câu chuyện khác đã xẩy ra trong những năm “phấn đấu” để đạt được thành tích “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh” hôm nay. Tuy nhiên, nếu nói rằng chỉ một sự kiện này mà Hồ Xuân Mãn có thể đạt được thành tích thì khó có thể ai chấp nhận, vì nó còn thua xa nhân vật Lương quốc Dũng, Phó chủ nhiệm Ủy Ban Thể Dục Thể Thao Hà Nội đã “xả xui” bằng cách cưỡng dâm một bé gái mới 13 tuổi 4 tháng, hay sự kiện Thầy Hiệu Trưởng khả kính một trường Trung học tại Hà Giang đã quan hệ tình dục hàng loạt với nhiều nữ sinh ở tuổi vị thành niên, dể đổi điểm thi, v,v... Như vậy chắc chắn bên trong Hồ Xuân Mãn còn nhiều điều dã man, dâm loạn khác khủng khiếp hơn nữa. Có như thế mới đạt được chỉ tiêu để được đảng và nhà nước CSVN tung hô, tuyên dương.
Nói về tư tưởng đạo đức của HCM, nếu chịu khó tìm hiểu, người ta sẽ thấy nó chẳng khác gì một đống rác bầy hầy, đầy rẫy những con vi khuẩn tàn nhẫn, băng hoại. Một khi bị lây nhiễm, nó sẽ làm cho não trạng con người bị tê liệt, không bao giờ tự chủ được chính mình, mà chỉ biết ngụp lặn trong cái vũng lầy của vô thức, tung hô khẩu hiệu như một cái máy và hành xử hung hãn, dã man, như một loại dã thú cuồng điên.
Nhìn lại lịch sử từ hơn nửa thế kỷ qua, người ta nhận thấy đạo đức của HCM đã được gói ghém một cách rất kỹ lưỡng bằng tất cả những khủng bố đầy máu tanh, và những hành vi hoang dâm vô độ, vô tình , vô nghĩa, vô thủy, vô chung... Cũng theo nhiều tài liệu cho biết, riêng cuộc đời tình ái của HCM là cả một "thiên tình sử" bệnh hoạn, ngoài bản chất dâm loạn, nó còn mang theo cả một sự tàn nhẫn, dã man vong tình, bội nghĩa, mà câu chuyện cái chết của bà Nông Thị Xuân là một điển hình.
Trở lại hiện tình đất nước, có lẽ hiếm ai có thể phủ nhận "Đạo đức HCM" chính là những nỗi oan khiên của dân tộc và kéo dành trong suốt dòng lịch sử hơn nữa thế kỷ qua. Điển hình cái “đạo đức” ấy là cả hàng triệu người dân vộ tội trong những cuộc mưu sát tập thể như chiến dịch "Cải cách ruộng đất, Nhân văn Giai Phẩm, Tết Mậu Thân (1968), Muà hè đỏ lửa (1972) và những trại tập trung Quân, Cán Chính VNCH sau năm 1975" ... "Đạo Đức" HCM, chính là một quyền lực được kết tinh bằng súng, đạn, máu, lửa, khống chế và tàn sát sinh linh. Cái ưu việt "Đạo Đức" của HCM chính là bản chất vong nô bệnh hoạn, làn tay sai của ngoại bang, tàn sát dân tộc mình một cách say mê chưa từng thấy trong lịch sử nhân loại. Và cũng chính cái "Đạo Đức" đốn mạt ấy đã làm mờ nhạt hình ảnh dã man của Hitler trong đệ nhị thế chiến... Đó là chưa kể đến việc cắt đất, nhượng biển cho Trung cộng như tất cả đã thấy hôm nay. Như vậy, CSVN tiếp tục phát huy cái “Đạo đức đốn mạt ấy thì tương lai đất nước và dân tộc sẽ đi về đâu, có lẽ ai cũng có thể hiểu.
Một câu hỏi được đặt ra ở đây, tại sao trên thế giới, người ta không có cái " đạo đức HCM", thì đại đa số đất nước họ mỗi ngày một tiến bộ, đời sống xã hội mỗi ngày một thăng hoa, hạnh phúc, kỷ cương đạo đức được phát triển. Trong khi đó, Việt Nam dưới chế độ CS , cả nước luôn phải "học tập đạo đức HCM", thì xã hội mỗi ngày một băng hoại, đói nghèo, tệ nạn đĩ điếm, ma túy, bệnh hoạn khắp nơi, kỷ cương bát nháo, đạo đức suy đồi. Biết bao nhiêu nỗi oan khiên, đã biến cả một dân tộc văn minh hào hùng trở thành những tên nô lệ của thế kỷ hôm nay.
Tóm lại, dựa trên tình hình thực tế của mọ đất nước tan hoang, băng hoại về mọi mặt, mong rằng tất cả người dân Việt Nam trên toàn thế giới cần phải cố gắng hơn nữa, hầu có thể tập hợp chính nghĩa, đồng tâm hội tụ, hầu có thể tiêu hủy được cái " Đạo Đức" đốn mạt của HCM để lại mà CSVN đang rêu rao lan tràn trên khắp nẻo quê hương. Có như vậy, chúng ta mới mong giải thể được chế độ băng hoại, xuẩn động vong nô CSVN, lúc đó mới có thể tập trung khả năng thăng hoa đất nước và thăng tiến dân sinh, tái tạo giang sơn sau hơn nửa thế kỷ đau thương dưới chế độ đốn mạt CSVN . Tuy nhiên, muốn tập hợp được sức mạnh chính nghĩa, việc đầu tiên chúng ta cần sáng suốt nhận định tình hình, cảnh giác với những trận "hoả mù" của CSVN và đám tay sai đưa ra như những luận điệu Hòa hợp, hòa giải, xoá bỏ hận thù, quên đi quá khứ, dùng tình thương cảm hoá CS để cùng “Canh Tân đất nước”, v,v...Tất cả những luận điệu này chỉ là sự lừa bịp của CSVN và đám tay sai, những kẻ lương tri đã bị khánh kiệt và tâm hồn đã thối rữa bởi loại vi khuẩn HCM để lại.
o Phạm Thanh Phương (Úc Châu)
Đạo Đức XHCN
Phạm Thanh Phương (Úc Châu)
Gần đây, CSVN công bố một danh
sách với hàng ngàn nhân vật tiêu biểu
đạt thành tích “Học tập và làm theo
tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”).
Chữ “đạo đức” là dâm loàn băng hoại
Là nỗi đau, nhục nhã của giống nòi
Tiếng gông xiềng lê lết vọng nơi nơi
Giếng gầm thét, tiếng tru loài cẩu trệ
Nền "Đạo đức" xây trên dòng huyết lệ
Là gian manh, là khủng bố, lọc lừa
Là nụ cười nham nhở, lũ vong nô
Ôi! máu lửa, đau thương cùng điếm nhục
Đời đáng tiếc, bao kẻ hèn bất mục
Vị hư danh đành vuốt mặt, cúi đầu
Non sông gầy, vàng vọt ánh bể dâu
Sao chẳng thấy, đành hiến thân khuyển mã
Buồn biết mấy, những mảnh đời chắp vá
Những tâm hồn loang lở chốn lầm than
Mảnh giang sơn nay tơi tả cơ hàn
Bởi “đạo đức” từ tâm hồn cẩu tặc
Nói sao hết, vết hằn đau xã tắc
Lũ tội đồ đầy đọa nát nhân tâm
Dân Việt ơi! còn ai có thể lầm
Ngoài những kẻ tự sói mòn liêm sỉ
Phạm Thanh Phương (Úc Châu)
Wednesday, February 17, 2010
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment