Là người Việt lưu vong sống trên những phần đất tự do của thế giới, chúng ta được hưởng nhiều quyền làm người mà nhiều dân tộc khác không được hưởng. Trong số những dân tộc kém may mắn này, có hơn 80 mươi triệu đồng bào của chúng ta tại quê nhà.
Sống ở nước tự do - một nơi mà nhân vị con người được tôn trọng. Chúng ta được tự do đi lại và tạo sự nghiệp ở bất cứ nơi nào mình muốn, mình thấy thoải mái về vật chất lẫn tinh thần. Chúng ta còn được tự do phát biểu ý kiến công khai trước chính quyền. Và đi xa hơn nữa còn được quyền tự do lập hội, lập đoàn, lập đảng và tụ tập biểu tình để đạo đạt nguyện vọng lên chính quyền cũng như phản đối những điều mà chúng ta cho rằng bất công, thối nát, thiếu dân chủ. Và nhiều thứ khác chúng ta được hưởng trong khuôn khổ luật định.
Những hình thức tự do vừa nói, là sự biểu lộ bản năng phản kháng ôn hòa trong một thể chế tôn trọng nhân bản. Phù hợp với sự phát triển tự nhiên của con người trong đời sống. Những biểu lộ này là điều kiện cần thiết trong tiến trình tạo nhịp cầu thông cảm, đồng thuận, hài hòa giữa người dân và chính quyền.
Ở những nước theo chủ nghĩa tự do, người dân và chính quyền coi những sự kiện nêu trên là cơ hội để mọi người từ bình dân tới trí thức, từ giàu sang đến nghèo khó. Giai cấp nào cũng có dịp đóng góp phần trí tuệ của mình vào việc xây dựng đời sống, phát triển xã hội, phát triển đất nước. Nhưng ngược lại, đối với các nước theo chủ nghĩa độc tài, chuyên chính vô sản, thì những hiện tượng phản kháng biểu lộ tự do, nhân quyền của con người được xem là một thứ “xa xí phẩm” ảnh hưởng đến đường lối cai trị của nhà nước. Tập đoàn Cộng Sản Việt Nam đang thực hiện điều này qua việc khủng bố tư tưởng, làm khó dễ, bắt bớ giam cầm những nhà đấu tranh cho quyền làm người. Cũng như Tàu Cộng đang áp dụng qua các cuộc đàn áp đẩm máu chết người tại Tân Cương, liên tục trong những ngày đầu tháng 7 năm 2009 vừa qua.
Sau ngày đau thương 30 tháng 4 năm 1975, người Việt hải ngoại có được cuộc sống tự do hôm nay không phải tự nhiên mà có. Mà đây là sự đơm hoa, kết trái của một quá trình đánh đổi bằng mồi hôi, nước mắt lẫn máu xương của những người đã nằm xuống, mà mỗi cá nhân và gia đình người Việt hải ngoại đã trả khi phải rời xa nơi chôn nhau cắt rún, xa nơi có quá nhiều kỷ niệm thân thương của một đời người.
Nhìn lại hoàn cảnh đất nước VN ngày nay, người Việt hải ngoại không ai tránh khỏi những xót xa, lo sợ cho vận mệnh đất nước trước hiểm họa xâm lăng của Tàu Cộng. Người ta không khỏi oán hờn tập đoàn CSVN chỉ vì quyền lợi cá nhân, mà bọn chúng đã khiếp nhược làm ngơ để cho Tàu Cộng mặc sức hoành hành.
Một sự thật người Việt hải ngoại cần hiểu, cần biết, là chúng ta sở dĩ biết được nhiều chuyện xảy ra trong nước đều nhờ vào các hãng thông tấn ngoại quốc và nhờ hệ thống mạn lưới toàn cầu do những tổ chức, cá nhân đấu tranh trong nước lén lút chuyển tải ra ngoài. Sự kiện này, đã cho thấy 80 triệu đồng bào trong nước có miệng mà không nói được, có mắt mà như không thấy gì. Vì sự thật đã bị tập đoàn Việt Cộng bưng bít.
Tàu Cộng đã đưa hàng chục ngàn lính chiến đấu ngụy trang trong lớp áo công nhân khai thác quặng Bauxite tại vùng Tây Nguyên, đã cho thấy dã tâm chiếm đất của họ. Sự bắt bớ, bắn giết bừa bãi các ngư phủ Việt Nam trên Biển Đông thuộc lãnh hải Việt Nam đã cho thấy hành vi ngang ngược và tàn bạo của Tàu Cộng.
Trước những hành động trắng trợn này, người Việt hải ngọai nghĩ thế nào về sự im lặng, sự khiếp nhược của tập đoàn CSVN?
Người ta có thể hiểu được phần nào về sự thờ ơ, không quan tâm đến sinh hoạt cộng đồng của nhiều người Việt hải ngoại là do lòng ích kỷ, ham mê vật chất, nên họ muốn thoát ly với quá khứ. Nhưng đối với những vấn đề liên quan tới tiền đồ đất nước, thì không ai chấp nhận được thái độ bàng quang này. Bởi vì một người bình thường có lương tri, không thể làm ngơ trước những biến chuyển dẫn tới sự sinh tồn của dân tộc mình.
Người ta có thể làm ngơ trước những sinh hoạt trong phạm vi của một hội đoàn, nhưng người ta không thể làm ngơ đến những sinh hoạt liên quan đến sự vinh nhục, mất còn của đất nước. Người Việt hải ngoại chúng ta có thể làm ngơ trước một cuộc gặp gở mùa hè để hàn huyên tâm sự của một hội ái hữu. Nhưng không nên bỏ qua sự quan tâm đến những sinh hoạt đấu tranh phơi bày tội ác Việt Cộng và vấn đề sôi bỏng như hiện nay là Tàu Cộng đang chiếm đất, chiếm biển, chiếm tài sản nước Việt trước sự hèn nhát của tập đoàn buôn dân, bán nước Việt Cộng.
Để đối phó với tình hình nguy kịch trước viển ảnh xâm lăng của tàu Cộng. Tại hải ngoại cộng đồng người Việt đã tái phối trí nhiều hình thức hoạt động. Như cộng đồng người Việt tại thành phố San Jose , Bắc California đã thành lập một tổ chức mang tên là Liên Đoàn Cử Tri Người Việt Bắc Cali. Với danh xưng của nó, người ta có thể hình dung ra được sức mạnh của những lá phiếu mà người Việt có trong tay đối với các cuộc bầu cử, ứng cử.
Một cộng đồng có sức mạnh là cộng đồng có tiếng nói được chính quyền lắng nghe và nể trọng. Khi tiếng nói được lắng nghe, chắc chắn việc làm của cộng đồng đó không nhiều thì ít sẽ đem lại những kết quả mong muốn. Điều này, được Khoa học gia Nguyễn Xuân Vinh nói đến trong buổi ra mắt Hội Đồng Cố Vấn Liên Đoàn Cử Tri Người Việt Bắc Cali vào ngày 19 tháng 6 năm 2009. Ông cũng đã đặc biệt hy vọng Liên Đoàn Cử Tri Người Việt Bắc Cali là mô thức mẫu mực sẽ phát triển và được áp dụng nhiều nơi.
Không ai biết được sự đoàn kết dưới hình thứ này hay hình thức kia, sẽ đạt được kết quả như thế nào. Nhưng chắc chắn một điều mọi người không thể phủ nhận, nếu chúng ta biết rõ những điều mình muốn làm thì chúng ta sẽ không lo lắng những chuyện xảy ra chung quanh trong hiện tại. Việc biết rõ mục đích sẽ khuyến khích chúng ta can đảm vượt qua những trở ngại, khó khăn.
Người ta có thể tha thứ, bỏ qua những dị biệt để cùng ngồi bàn một giải pháp đối phó với bất công xã hội, chà đạp dân chủ. Nhưng người ta không thể ngồi đối diện với những kẻ chủ trương sẳn sàng làm nô lệ cho ngoại bang, làm tay sai cho đảng Việt Cộng hại dân, bán nước trong lúc quyền định đoạt vận mệnh đất nước phải là tiếng nói của toàn dân.
Chúng ta có thể khẳng định, không một người Việt quốc gia hải ngoại nào sợ sự “đoàn kết chân chính”. Chỉ có bọn Việt Cộng, Việt gian và đón gió trở cờ mới sợ điều này. Do đó, những kẻ có ý đồ và đang đánh phá sức mạnh cộng đồng người Việt hải ngoại là tiếp tay với tội ác, sẽ có tội với quốc gia dân tộc.
Thursday, July 23, 2009
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment