Mới Tháng Mười Một tự nhiên gió lớn
Tôi đoán chừng cơn bão lộng; chào đông
Chắc năm nay lạnh lẽo phủ ngập lòng
Tôi cầu khẩn năm tàn đầy nắng ấm
Tháng Mười Một thư gửi về đầy nhóc: (*)
Thư không mong, thư lại đến, thêm sầu
Thư phân bua, đào bới chuyện đâu đâu
Tôi không rảnh, bỏ thư vào một góc.
Tôi mong đợi: (không là câu than trách)
Mở thư ra rộn rã những lời yêu
Trên trang giấy đem xếp thành cánh diều
Thả trong gió như đàn em mong đợi
Tôi tự hỏi: tại sao người hờn giỗi,
Lấy chua ngoa, gian đối gửi cho nhau?
Tháng năm trôi và mái tóc đổi màu
Được và mất - xòe bàn tay cằn cỗi!
Tôi đứng nhìn hàng cây trơ trụi lá
Bên lề đường những chiếc lá khô queo
Tiếng lao xao sau cơn gió bay vèo
Ôi! kiếp lá sao không rơi về cội? ...
Sáng hôm nay mở thư ra: nắng đẹp
Lời thư hiền êm ả như bài thơ
Câu Tạ Ơn em gói ghém cho người
Thật duyên dáng xua đi bao phiền muộn
Tôi ấp cánh thư chứa đầy tình nghĩa
Gấp lại làm tư, khe khẽ mở ra
Rồi tung vào gió - ý lành tâm nguyện
Chúa Phật thương xua giông bão vây quanh
Phú Yên
www.phuyen-mactranlan.blogspot.com
Ghi chú:
(*)- Thư Lên Tiếng Của Đỗ Hùng
- Nó Thật, Nói Thẳng, Nói ... Chưa Hết (của Kiêm Ái)
- Bài viết của bà Trương Gia Vy, đăng trên Viet Tribune, theo lối viết thư
- Thư Cảm Tạ Của Liên Đoàn Cử Tri Người Việt Bắc California
- Lời Thông Báo của ông chủ tịch Nguyễn Ngọc Tiên (v/v rút tên không làm cố vấn cho LĐCT nữa)
Saturday, November 21, 2009
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment