“Sự thất bại đầy ý nghĩa! Cuộc chiến thắng không vinh quang!”
• Đặng thiên Sơn
Kết quả bầu cử bãi nhiệm bà Madison, một nghị viên người Mỹ gốc Việt tại khu vực 7 đã qua, nhưng dư âm vẫn còn là nỗi uất ức trong lòng nhiều người. Sự uất ức là những lấn cấn không rõ ràng về số phiếu bầu khiếm diện tăng cao một cách bất thường và sự thiệt thòi của không ít người đã ghi danh nhưng không nhận được phiếu bầu để đi bầu.
Nhìn lại, ai cũng thấy CĐVN là một thực thể nhỏ bé so với anh khổng lồ là chính quyền địa phương. Đây cũng là hình ảnh một anh nhà nghèo, đi kiện một anh nhà giàu có sự “quen biết lớn”. Mặc dù là vậy, nhưng vì là một cộng đồng có nền văn hóa cao, biết tự trong và không khuất phục trước cường quyền nên mọi người đã đứng lên. Nền tảng của sự dấn than, là mọi người cảm nhận được sự nghịch lý, điều bất công và phi dân chủ mà HĐTP đã áp đặt lên cộng đồng VN.
Qua các cuộc điều trần công khai tại HĐTP bắt đầu đi từ đêm 20/11/07, danh dự cộng đồng VN đã bị Chuck Reed, Madison thay phiên nhau lăng nhục qua các câu nói: “to mồm…, ăn không ngồi rồi…, là gánh xiệc… là sorry for what?” vân vân và vân vân. Đã đưa đến việc Cộng Đồng Việt Nam San Jose quyết định bãi nhiệm một viên nghị viên vừa có lập trường chống cộng mù mờ vừa hỗn hào là điều cần thiết.
Nhờ vào những nổ lực vận động của Thị trưởng Chuck Reed và đa số nghị viên trong HĐTP, của đảng bộ Dân Chủ Quận hạt, của Công Đoàn Lao Động Vùng Nam Vịnh, của Phòng Thương Mại, của Hội Cựu Nhân Viên Cứu Hỏa, của Hội Cựu Nhân Viên Cảnh Sát và nhiều tổ chức Mỹ, Mễ khác. Bà Madison đã thoát khỏi bãi nhiệm trong cuộc bầu cử ngày 3/3/09. Tuy nhiên, người ta tiên đoán bà ta không có cơ hội để ngồi lại trong HĐTP nhiệm kỳ thứ hai vào năm 2010 khi bà lên ngồi vào ghế nghị viên nhờ vào lá phiếu của người Việt, nhưng số phiếu trên 5 ngàn của người Việt bầu truất nhiệm bà trong ngày rerecall đã cho thấy điều này.
Như đã nói từ lâu, ghế nghị viên khu vực 7 không phải là tài sản riêng của CĐVN nên với kết quả 45% cử tri bất tín nhiệm bà Madison trong ngày 3/3/09, đa số là phiếu của người Mỹ gốc Việt, đã cho thấy bà Madison mất chỗ đứng trong lòng cử tri VN tại khu vực 7 vốn đã là số ít. Trong khi ấy với tỷ lệ 55% đa số là người Mỹ, người Mễ muốn giữ bà Madison lại, đã báo hiệu sinh mệnh chính trị của bà Madison nằm trong vòng sinh, sát của tỷ lệ đa số này.
Những người Mỹ, Mễ trong khu vực 7 đối với việc recall ngày 3/3/09 là đồng minh của bà Madison, nhưng năm 2010 họ sẽ là những đối thủ của bà Madison. Họ sẽ bỏ rơi, đá đít bà Madison như bà ta đã đá đít cử tri VN.
Bà Madison đã mượn tay người Mỹ, người Mể để tranh thắng, để xác nhận sự phản bội đồng hương VN bằng mọi thủ đoạn trong cuộc vận động chống bãi nhiệm. Điều này cho thấy bà Madison đã chọn con đường tương lai sự nghiệp chính trị theo lối “ăn xổi ở thì”. Bà Madison đã thẳng thừng bỏ rơi cộng đồng VN như đã bỏ rơi căn cước tỵ nạn của mình qua cái tên có “âm hưởng chống cộng Little Sàigòn”. Nên chiến thắng của bà Madison là thứ chiến thắng của kẻ phản bội nhờ bám vào Mỹ, Mễ. Trong khi ấy, mặc dù cuộc bãi nhiện không như ý cộng đồng, nhưng giá trị của con số 5,696 lá phiếu không còn tín nhiệm bà Madison đã gieo sự ám ảnh vào lòng Chuck Reed và những thế lực chính trị đảng Dân Chủ hay Cộng Hoà về thế lực chính trị thứ ba đã thành hình. Đây là thế lực có khả năng xoay chuyển chiếc ghế Thị trưởng, Giám sát, Nghị viên và các dự án của thành phố trong tương lai. Đó là chưa kể đến những con số còn ẩn tàng nằm rải rác khắp 10 khu vực trong thành phố. Chẳng những vậy giá trị của con số 5,696 đã cho thấy những ngày dầm mưa dãi nắng của cộng đồng, những tháng ngày làm việc không mệt mỏi của UBBN không phải là việc làm vô ích vì những con số này đã biến thành từng chữ, từng giòng, từng trang của lịch sử thành phố vào thời kỳ dân chủ bị suy thoái dưới triều đại của Chuck Reed.
Bằng những con số với hai chữ YES và NO không chênh lệch nhiều, đã cho thấy sự thất bại của UBBN là sự thất bại đầy ý nghĩa. Còn thắng chiến thắng của bà Madison là chiến thắng không vinh quang.
Với bản chất lươn lẹo, man trá, vô ơn, nhiều người đã kể cho tôi nghe về bà Madison. Vào năm 2005, trong lúc đi vận động tranh cử lời nói của bà Madison nghe rất ngọt ngào. Nhiều người nói rằng vì tin lời của bà Madison nên họ đã bỏ qua chi tiết bà ta có tướng phản trắc, bỏ qua chi tiết bà ta về VN dạy dân chủ cho VC, và bỏ qua chi tiết bà ta đã ngăn cản nghị quyết cờ vàng dù rằng lúc ấy chỉ là một Ủy viên Khu học chánh cỏn con… Hơn nữa, lúc ấy, theo suy nghĩ của nhiều người nếu CĐVN có một nghị viên trong HĐTP là điều hãnh diện, nên người ta bỏ qua các chi tiết vừa nói để ủng hộ tiền bạc và xuống đường vận động cho bà Madison.
Nhưng than ôi! Sau khi đắc cử thì mười người đã có “chín người rưỡi” cho biết bà Madison không có một lời cám ơn hay không có một cú điện thoại hỏi thăm những người đã tận tình giúp đỡ bà ta. Sự vô ơn trắng trợn này, đã được bà Madison lập lại qua biến cố “Little Sàigòn”.
Hiện nay, sau khi thoát khỏi bị bãi nhiệm bà Madison đang dùng chiêu bài mị dân để sơn phết lại lớp phấn son mới sau khi lớp phấn son cũ bị rơi để lộ bộ mặt man trá. Bà Madison đang cúi mặt, khum lưng, hốt lại giọt nước đã tràn ly. Đây là việc làm của những tâm hồn bịnh hoạn khi trong những năm tháng vừa qua trên báo chí, trên đài phát thanh, trên những cú điện thoại bỏ nhỏ rỉ tai bằng tiếng Mỹ, bằng tiếng Việt bà Madison đã làm tan nát cộng đồng.
Là một nhân vật không bình thường, bà Madison sẽ không nhìn lại và cố quên và coi như không có về những điều tệ hại mà bà đã dành cho đồng hương VN của bà. Trong khi ấy những người bình thường thì không ai quên được những thước phim bà Madison đứng vỗ tay, mặt hớn hở nghe ông Chuck Reed đòi vùi dập cộng đồng tại quán cà phê Paloma năm 2008. Người ta cũng khó quên hình ảnh bà Madison đứng cười toe toét thị thiền cho bà Mary vô danh trong Công Đoàn Lao Động đòi thoi vào mặt cử tri khu vực 7. Người ta cũng khó quên hình ảnh bà Madison đứng làm nhân chứng cho lời mạt sát CĐVN là côn đồ của ông Larry Stone. Và mọi người Việt tỵ nạn rất khó quên câu nói của một nhân viên trong ban vận động No Recall đã chỉ vào mặt chị Loan Phạm, một cử tri khu vực 7 “mầy là dân thiểu số hãy xéo khỏi đây….” Tất cả những hình ảnh trên đã trở thành bài học tình người, quan hệ giữa đại diện dân và cử tri. Nên người ta không thể quên.
Với những mất mát mà dân tộc VN đã và đang chịu đựng trong nước. Và hiện tại, tại San Jose do mầm móng dã tâm của đảng Việt Tân, đảng Nhân Dân Hành Động và nhiều cá nhân khác trong đó hiện thân trước mắt là hạt giống Madison với những điều mắt đã thấy, tai đã nghe. Thiết nghĩ, không có lý do gì chúng ta lại để “chủng tử” hạt giống độc hại này lớn dần để tiếp tục lừa bịp thiên hạ. Hôm nay, chúng chưa diệt được, thì nhứt định phải có kế hoạch để trừ khử trong tương lai.
Người ta thường so sánh, nếu phải mang tiếng là du đãng hay là tay anh chị trong giới giang hồ, có lẽ còn khá hơn là trường hợp dùng quyền lực của cặp bài trùng Chuck Reed, Madison để đàn áp người dân. Vì những tay du đãng có bản sắc “anh hùng” còn những kẻ lươn lẹo, tiểu nhân có bản sắc “gian hùng”. Cho nên, trong việc thực thi dân chủ, nếu HĐTP dùng tiền thuế của dân để biến cuộc bầu cử bãi nhiệm theo kiểu dân chủ trá hình nhằm đè bẹp người dân thấp cổ bé miệng để bao che cho một nghị viên bất xứng, thì đây là hành động ma giáo của tập đoàn thối nát.
Con đường đấu tranh giải trừ chế độ Việt Cộng còn dài, còn nhiều chông gai, còn nhiều thử thách. Con đường CĐVN San Jose đối đầu với thế lực cường quyền của Thị trưởng Chuck Reed, sự lọc lừa của bà Madison cũng còn nhiều chông gai, thử thách. Vì vậy, muốn cuộc đối đầu có kết quả chúng ta phải chia sẻ trách nhiệm, phải thoát ra khỏi vòng lẩn quẩn hư danh bẩn thỉu. Và càng không thể làm kẻ hèn nhát chối bỏ sự thật, lẫn trốn trách nhiệm, chạy theo những lời lẽ ru ngủ của kẻ tiểu nhân, của bọn ngụy quân tử. Đây là những lời mới nghe tưởng như tốt đẹp, tử tế, nhưng thật ra là khí cụ dọn đường cho sự gây xáo trộn cộng đồng để thực hiện nghị quyết 36 của Việt Cộng. Cho nên, điều quan trọng là cần nói thì nên nói đúng sự thật, không thì thôi, để khỏi đối diện với lương tâm về hệ quả xấu của nó.
Cuối cùng, tuy kết quả bầu bãi nhiệm bà Madison ngày 3/3/09 không đúng như lòng mong đợi của mọi người. Nhưng trên thực tế lá phiếu bãi nhiệm đã được xử dụng và quyền hiến định đã được thi hành. Phần còn lại, là những người tỵ nạn chân chính nghĩ gì khi bà nghị viên Madison bất xứng vẫn còn chễm chệ trong HĐTP?
Xin hãy cùng nghe lời phát biểu ngắn gọn của ông Trương Kim Anh một sĩ quan nhảy dù QLVNCH, K. 23 Võ Bị Đà Lạt, người đã bị VC đập nát chân trong trại tù, hiện là cư dân trong khu vực 7 như sau: “Đối với tôi Madison Nguyễn chỉ là cái xác biết đi trong lòng người Việt quốc gia chống cộng. Thói hư tật xấu của người đại diện này đã rõ nét. Một ngày nào đó các sắc dân khác ở San Jose sẽ sáng mắt nhận ra rằng, đồng hương của bà Madison còn bị bà ta lừa, thì tin làm sao được con người đầy thủ đoạn gian manh này. Nên tôi xin nói lời chia tay với bà nghị viên man trá!”
Hãy tham dự “Ngày Hội Ngộ Đoàn Kết” tại Trung Tâm Sinh Hoạt Cộng Đồng VN/BCL trên đường số 10 vào lúc 6 giờ chiều ngày thứ Sáu 13/03/09, cho thật đông để trả lời những lời kêu gọi mỵ dân “Lấy tình thương xóa bỏ hận thù” của bà nghị viên “Ăn cháo đái bát”.
Đặng thiên Sơn (12/3/09)
Thursday, March 4, 2010
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment