Con đường chúng ta đi trong những ngày sắp tới,chắc chắn không thể là con đường bi đát mà đảng cộng sản đang đưa tổ quốc và dân tộc Việt Nam vào để mất đất liền, mất biển cả và nằm dưới sự thống trị của bọn bành trướng Trung Quốc môt lần nữa.Con đường chúng ta phải đi trong tương lai cũng không phải là con đường sống bám vào ngoại bang tư bản như trong thời gian qua của miền Nam Viêt Nam, để rồi mất nước và hơn 3 triệu người phải rời bỏ nơi chôn nhau cắt rún ,sống một cuộc đời lưu vong như hiện tại.Con đường chúng ta đi ngày mai ,dứt khoát không phải là đoạn đường mà chúng ta đã đi trong 35 năm qua ở hải ngoại.Một chặng đường đầy mồ hôi,nước mắt , dò dẫm,cay đắng, tủi nhục, ,lường gạt, chia rẽ , xào xáo và không có định hướng,tuy nhiên có thành công trên một vài phương diện. Một chặng đường do chính sức lao động và khả năng của chúng ta và các thành viên trong gia đình kiến tạo nên., không nhờ cậy vào bất cứ nguồn tài lực hay thế lực nào yểm trợ.Do đó chúng ta có quyền hãnh diện,hiên ngang tiến bước hay dậm chân tại chỗ là tuỳ quyền chúng ta.Nhưng chưa phải là con đường mọi người mong ước.
CON ĐƯỜNG CHÚNG TA ĐI.
Con đường chúng ta đi trong những ngày sắp tới,chắc chắn không thể là con đường bi đát mà đảng cộng sản đang đưa tổ quốc và dân tộc Việt Nam vào để mất đất liền, mất biển cả và nằm dưới sự thống trị của bọn bành trướng Trung Quốc môt lần nữa.Con đường chúng ta phải đi trong tương lai cũng không phải là con đường sống bám vào ngoại bang tư bản như trong thời gian qua của miền Nam Viêt Nam, để rồi mất nước và hơn 3 triệu người phải rời bỏ nơi chôn nhau cắt rún ,sống một cuộc đời lưu vong như hiện tại.Con đường chúng ta đi ngày mai ,dứt khoát không phải là đoạn đường mà chúng ta đã đi trong 35 năm qua ở hải ngoại.Một chặng đường đầy mồ hôi,nước mắt , dò dẫm,cay đắng, tủi nhục, ,lường gạt, chia rẽ , xào xáo và không có định hướng,tuy nhiên có thành công trên một vài phương diện. Một chặng đường do chính sức lao động và khả năng của chúng ta và các thành viên trong gia đình kiến tạo nên., không nhờ cậy vào bất cứ nguồn tài lực hay thế lực nào yểm trợ.Do đó chúng ta có quyền hãnh diện,hiên ngang tiến bước hay dậm chân tại chỗ là tuỳ quyền chúng ta.Nhưng chưa phải là con đường mọi người mong ước.
Con đường chúng ta sắp đi qua phải là một con đường đầy hy vọng, môt con đường đưa đất nước thoát khỏi gông cùm cộng sản, đưa nhân dân thoát khỏi chậm tiến lạc hậu .Môt con đường mà mọi người dân hằng ao ước làm rạng rỡ tổ tiên. Một con đường mọi người dân trong và ngoài nước tay trong tay, lòng cùng lòng, muôn người như một, trên kính dưới nhường,quyết tâm xây dựng một nước Việt Nam văn minh và tiến bộ, làm nở mặt nở mày con Hồng cháu Lạc.Một nước Việt Nam vẹn toàn lãnh thổ của cha Ông để lại.Một nước Việt Nam hoàn toàn Việt Nam không một chủ thuyết ngoại lai nào ảnh hưởng tới. Muốn được như thế ngay từ bây giờ,các cộng đồng người Việt Nam ở hải ngoại phải chấn chỉnh lại tổ chức cho thật hoàn hảo hầu thực hiện giấc mơ VIỆT NAM MINH CHÂU TRỜI ĐÔNG.
Nước Việt Nam trong tương lai phải được xây dựng bằng sức mạnh toàn dân tộc chứ không thể do một dòng dõi hay do môt đảng phái chính trị.Guồng máy lãnh đạo phải được bầu chọn một cách minh bạch qua cuộc phổ thông đầu phiếu.Những người được bầu chọn phải là những người có khả năng,có thiện tâm thiện chí hết lòng vì dân vì nước. Đây là một điều mong ước cấp thiết nhất của toàn dân.
Ở quốc nội,thần tượng Hồ chí Minh sụp đổ vì những sự thật phũ phàng đã bị phanh phui.Tập đoàn Hồ chí Minh không còn cơ sở để thần thánh hoá cá nhân HCM và tiếp tục lừa dối đồng bào được nữa. Đảng cộng sản Việt Nam đã hiện nguyên hình là một đảng tay sai của cộng sản quốc tế,mà thủ phủ là Liên sô sụp đổ hoàn toàn. Đảng cộng sản Việt Nam rõ ràng là một đảng ăn cướp, phản dân hại nước.Tàn ác với đồng bào hung hãn với trí thức trong nước và,khiếp nhược đối với Trung Quốc. Đảng cộng sản Việt Nam theo chủ thuyết TAM VÔ ( vô gia đình,vô tổ quốc và vô tôn giáo ) cho nên đã thẳng tay đàn áp,khống chế các tổ chức tôn giáo chân chính có giáo điều chặt chẽ,thành lập các giáo hội quốc doanh khuynh loát niềm tin tín đồ và lường gạt dư luận thế giới. Đồng bào trong nước thấy rõ bộ mặt của đảng cộng sản Việt Nam nên họ đã bắt đầu không sợ tù tội,không sợ súng đạn , không sợ khủng bố;họ bày tỏ thái độ. Đó là dấu hiệu báo tử của chế độ. Dân chúng Việt Nam đã chán ghét và căm thù bọn lãnh đạo trong nước hơn ai hết.Không chỉ dân chúng khinh ghét bọn lãnh đạo mà ngay chính những đảng viên kỳ cựu của cộng sản cũng phải cay đắng thốt lên” chính đảng viên bóc lột mính,chính đồng chí mình đàn áp ,khống chế mình.Cho nên càng cao niên,càng
trong sáng,càng xót xa,cay đắng “.Thật đáng thương cho những người cộng sản lầm đường lạc lối,giờ này còn u mê vì chút danh lợi,Thật đáng nguyền rủa cho những kẻ “ đội lốt quốc gia,thờ ma cộng sản “đang nai lưng dọn bãi phóng uế để mưu cầu một chút lợi lộc tại hải ngoại. Đồng bào quốc nội hãy can đảm lên vấn đề sinh tồn của dân tộc đang nằm trong tay đồng bào.Dân tộc Việt Nam phải tự giải quyết lấy vấn đề sinh tồn của mình. Đồng bào hải ngoại chỉ có thể trợ giúp được trên một vài phương diện mà thôi.
35 năm qua,khối người Việt Tỵ nạn cộng sản ở ngoại quốc đã là một lực lượng đối lập rất có trọng lượng và có một ảnh hưởng vô cùng quan trọng đối với quốc nội, nhưng chúng ta đã không biết tận dụng khả năng đó,để tạo thành một vũ khí hầu xoay chuyển thế cờ trong nước.Vì tình quyến luyến gia đình, nỗi nhớ quê cha đất tổ,một phần vì tính khoe khoang, chúng ta đã coi nhẹ giá trị đồng tiền, không lưu tâm đến mãnh lực của kim tiền,nên chúng ta đã cho không và biếu không từ 4 đến 10 tỷ đô la suốt 35 năm qua,cho một chế độ bạo tàn phản dân hại nước, một cách vô tư mà không đòi hỏi một điều kiện nào cả.Bạo quyền đã sống nhờ những đồng tiền của chúng ta gửi về và nay họ đã có nanh có vuốt, chúng vươn ra hải ngoại phá nát sinh hoạt của chúng ta. Chúng ta không thể quên một quá khứ đau buồn chỉ vì 300 triệu tiền viện trợ, chính quyền Mỹ đã giết chết nền Đệ nhị cộng hoà Việt Nam và chúng ta phải sống lưu vong thế này. Đừng bao giờ quên sức mạnh của đồng tiền, vì tiền là một vũ khí vạn năng đấy.
Với đồng tiền người Việt ở hải ngoại gửi về hằng năm, cộng với tiền viện trợ nhân đạo của các nước tự do,bạo quyền đã củng cố thể chế chính trị đôc tài đảng trị và lạc hậu.
Chúng bóp nghẹt mọi đòi hỏi của người dân trong nước.Chính phủ và đảng lãnh đạo tự tung tự tác, bán đất dâng biển cho Trung Quốc một cách thoải mái.Các cơ quan đầu tỉnh tự do cho ngoại quốc thuê bao đất đầu nguồn, gây ảnh hưởng đến vấn đề an ninh và môi trường.Nói chung nguồn ngoại tệ ở hải ngoại gửi về phải có điều kiện cải thiện sinh hoạt chính trị quốc nội.Chúng ta ở hải ngoại phải tiếp tay với người dân trong nước cứu lấy quê hương.Chúng ta không thể thờ ơ tiếp tay cho bạơ quyền ,đàn áp đồng bào bằng tiền bạc của chúng ta gửi về.Chúng ta có tội với tổ quốc khi chúng ta tiếp tế phương tiện cho bạo quyền dày xéo quê hương và đàn áp nhân dân.Hãy ngưng gửi tiền về Việt Nam, đó là biện pháp hữu hiệu nhất để giải thể chế độ cộng sản.Nếu chúng ta có muốn gửi tiền về Việt Nam thì chúng ta phải có biện pháp, ép buộc theo những điều kiên cải thiện tư do dân chủ, nhân quyền và tôn giáo trong nước.Chúng ta phải đồng một lòng thực hiện kế hoạch đó.Nếu chúng ta muốn có ngày trở về mái nhà xưa.
Chúng ta đang sinh sống tại những quốc gia tự do,không ai có quyền bắt người khác phải theo ý kiến của mình. Đó là điều hợp lý.Nhưng đối với hoàn cảnh của người tỵ nạn cộng sản Việt Nam thì khác.Nếu nhà cầm quyền Việt Nam biết lo cho dân và bảo vệ giang sơn đất tổ thì tiền của chúng ta gửi về cũng còn có ý nghĩa.Ngược lại bọn cầm quyền không lo cho dân mà còn bóc lột dân một cách tàn nhẫn,cướp của dân làm giầu một cách trắng trợn,bán đất bán biển cho Trung Quốc,kẻ thù truyền kiếp của dân tộc, thì những đồng tiền chúng ta gửi về vô tình đã giúp phương tiện cho bọn cầm quyền đàn áp nhân dân.Có người cho rằng tiền gửi về nuôi sống thân nhân. Đúng.Nhưng thân nhân phải đổi đô la thành tiền Hồ, đâu có giá trị.Mãnh lực của đồng đô la đã giúp cho bọn cầm quyền có nguồn ngọai tệ để trang trải nợ chiến tranh và giao thương với bên ngoài.Chúng ta đều biết điều đó.Nhưng chúng ta chưa thống nhất tư tưởng và hành động cụ thể để tạo áp lực với nhà cầm quyền Việt Nam, vì ở nước ngoài chúng ta chưa có tổ chức chặt chẽ.Các tổ chức cộng đồng chưa được mọi người đồng lòng công nhận, nên chưa có một quyền hạn gì có thể làm cho mọi người phải nghe theo,ngoại trừ những lần kêu gọi biểu tình chống cộng Ban Đại diện cộng đồng là một tổ chức thiện nguyện và tình nguyện xung phong ra gánh vác cộng đồng ,không một ràng buộc nhưng có một đòi hỏi tinh thần là ý nguyện phục vụ cho lợi ích chung cho nên phải biết hy sinh, nhẫn nhục và phải có khả năng.Tài đức cũng là hai yếu tố cần thiết đối với những ai muốn giúp cộng đồng. Cộng đồng không phải là nơi kiếm danh,kiếm lợi (đôi khi cũng có kẻ mua chuộc ) cho nên khi thấy có khả năng hãy xung phong ra gánh vác công việc,còn bằng không nên nằm nhà, đừng ra mà phá hôi làm hư đại sự !
Bây giờ là lúc chúng ta phải suy nghĩ lại và phải hình thành một cơ chế cộng đồng hữu hiệu cho tương lai. Cơ chế này không những hoạt động hữu hiệu hiện tại nơi các quốc gia cư ngụ mà còn là những tiểu đảo trong tổng thể nước Việt Nam tương lai.Nếu tổ chức được như thế thì mỗi cộng đồng sẽ là một tiểu Việt Nam,chúng ta có thể phát huy hết tiềm năng của mọi người trong nhiều lãnh vực.Duy trì được những phong tục tập quán hay đẹp.Ngay bây giờ chúng ta tự hỏi: Nếu sau này đất nước không còn cộng sản chúng ta có kéo nhau về sinh sống tại Việt Nam hay không ? Dám chắc rằng nhiều người thế hệ thứ nhất sẽ không về hay không kịp về đâu !Một khi chúng ta đã không lũ lượt kéo nhau về sống tại quê cha đất tổ được vì nhiều lý do thì chúng ta phải tổ chức cộng đồng của chúng ta như thế nào để đừng bị đồng hoá với người bản xứ.Sắc thái của cộng đồng Việt Nam phải được duy trì và bảo tồn.Một điều vô cùng quan trọng là duy trì tiếng Việt cho lưu loát trong các thế hệ tương lai. Đây là một điều rất đáng ưu tư.Tiếng Việt còn thì cộng đồng mới tồn tại.Cộng đồng tồn tại mà tiếng Việt không nói được thì cũng như không !Gốc Việt chỉ còn trên giấy tờ mà thôi! Các thế hệ kế thừa phải lưu ý điều này. Đừng bao giờ sao lãng.
Nội bộ các hội đoàn phải đoàn kết thì tổ chức cộng đồng mới đoàn kết được.Các hội đoàn chưa đoàn kết thì làm sao đòi hỏi cộng đồng đoàn kết !!!.
Dân Việt Nam có truyền thống rất hiếu học,rất thông minh,lanh lẹ nhưng rất vị kỷ nên khó kết hợp để đưa đến một tinh thần Diên Hồng lâu dài.Hãy học lấy kinh nghiệm đau thương đó mà xây dựng tương lai cho tươi sáng.
• Thế hệ trẻ trong nước đã nhận thấy những trơ trẽn,dối trá,bất nhân bất nghĩa của chế độ cộng sản hãy mạnh dạn đứng lên đào lỗ chôn cái chế độ đó.
• Thế hệ trẻ ở hải ngoại đã học hỏi được những tiến bộ,trên thế giới hãy tiếp tay với thế hệ trẻ trong nước xây dựng lại một nước Việt Nam với đầy đủ giá trị 4000 năm văn hiến.Khối người trẻ ở hải ngoại tạo được nhiều thành quả tốt đẹp trên mọi phương diện.Khối người này là một nguồn tài nguyên quý báu của quê huơng sau khi chế độ cộng sản bị giải thể và tự do dân chủ được lập lại.Thế hệ trẻ ở hải ngoại phần đông đều là con cháu của thế hệ cha ông phải bỏ nước ra đi vì thảm họa cộng sản,nguyện ước quang phục quê hương chưa toại nguyện thì các hậu duệ phải thực hiện nguyện ước đó.Chỉ có các thế hệ trẻ mới cứu nổi quê hương mà thôi.Thế hệ trẻ đã tỏa ánh hào quang ra khắp năm châu bốn bể, phải được hội tụ về quê hương, sau khi chế độ cộng sản bị giải thể, để khơi dậy khí thế hào hùng của dân tộc lập một trang sử mới, lập một kỷ nguyên mới cho dân tộc Việt Nam.
• Thế hệ có liên quan mật thiết với cuộc chiến ở hải ngoại hãy dẹp bỏ mọi tỵ hiềm,
ganh ghét,láu cá,tự tôn,kiêu căng, nêu gương đoàn kết cho thế hệ trẻ noi theo. Đoàn kết bằng những hành động cụ thể chứ đừng bằng lời nói suông.
• Trong 10 hay 15 năm nữa, ở trong nước cũng như ở hải ngoại thế hệ có liên hệ mật thiết với cuộc chiến sẽ đi vào quên lãng và ảnh hưởng ý thức hệ cũng lạt phai theo thời gian.Thế hệ trẻ trong và ngoài nước có diễm phúc hưởng không khí thanh bình hãy vận dụng những kiến thức tiến bộ học hỏi được, cộng với tinh thần dân tộc nên cùng nhau xây dựng một nước Việt Nam THANH BÌNH THỊNH TRỊ
Muốn được như thế các bạn trẻ phải ĐOÀN KẾT CHẶT CHẼ, CHẤP NHẬN ĐỐI LẬP,CHỈ TRÍCH,THEO CHẾ ĐỘ ĐA ĐẢNG VÀ PHỤC VỤ ĐẤT NƯỚC THEO TỪNG GÓC ĐỘ CHUYÊN MÔN CỦA MÌNH.Có như thế đất nước mới có cơ hội thay đổi theo chiều hướng tốt đẹp.
• Cộng đồng hải ngoại,tuy không trực tiếp điều hành đất nước nhưng phải có những thái độ phê phán quyết liệt và tạo sức ép cùng góp những ý kiến xây dựng cụ thể, hợp tình và hợp lý. Đồng thời cũng phải chấn chỉnh lại tổ chức để thích hợp với những tiến bộ của quốc gia sở tại.Các tổ chức nên ĐOÀN KẾT- CHẤP NHẬN PHÊ BÌNH- PHỤC THIỆN – CÓ TINH THẦN XÂY DỰNG- QUẢNG ĐẠI- TÔN TRỌNG SỤ THẬT – KHÔNG CHỤP MŨ.
Con đường chúng ta đi trong những ngày đầu của một năm mới đầy sức sống của một THẦN HỔ sẽ khơi dậy trong lòng mỗi con dân nước Việt một tinh thần dân tộc cao độ,một tình yêu nước nồng nàn.Lửa của tình yêu đất nước hừng hực sẽ thiêu rụi mọi thường tình như ích kỷ,tỵ hiềm,hám danh hám lợi,tánh hồ đồ để mang lại một bầu không khí thanh bình cho cộng đồng.
Chỉ có tấm lòng yêu nước tha thiết của mọi người dân mới đủ sức mạnh cứu được quốc gia dân tộc và là ngọn sóng thần đập tan mọi trở ngại trong công cuộc xây dựng lại quê hương.Chúng tôi tha thiết kêu gọi mọi người đừng thờ ơ với vận mệnh của đất nước nữa.Hãy mau mau đòan kết lại. Đất nước đã lâm nguy rồi !!!
Phạm hữu Sơn
Thursday, March 4, 2010
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment