Tuesday, March 23, 2010

NHÌN LẠI NGÀY 3-3-2009

Một năm đã trôi qua kể từ cuộc bầu cử bãi nhiệm bà Nghị viên gốc Việt Madison Nguyễn, một cuộc bầu cử mà tương quan lực lượng thật là chênh lệch vô cùng. Một bên là thế lực cường quyền đứng sau bà Nghị với một guồng máy quyền lực quy tụ đủ mọi thành phần nặng ký từ Thị Trưởng, HĐTP, Cảnh sát, Cứu hỏa, Nghiệp đoàn, đảng Dân chủ, các công ty xây dựng, các nhóm đặc quyền đặc lợi, các đại gia, tài phiệt.

Một bên chỉ là một cộng đồng người Việt, một sắc dân thiểu số non trẻ mới hơn 30 năm đến Mỹ trong tình trạng kinh hoàng trốn chạy loài quỷ dữ với hai tay trắng, không cả vốn liếng sinh ngữ và nghề nghiệp. Nhưng những người tỵ nạn cộng sản VN này yêu tự do dân chủ hơn ai hết vì họ đã phải trả bằng sinh mạng của mình và gia đình, bằng máu và nước mắt, bằng những năm tù tội trong các trại lao động khổ sai. Vì thế khi bị đối xử bất công, khi bị chính người đồng hương quay lưng phản bội để chà đạp lên nguyện vọng tha thiết cho một cái tên khiêm nhường nhưng thân thương là Little Saigon, mà bà Nghị viên họ Nguyễn chống lại vì cho rằng nó “mang âm hưởng chống Cộng”, những người dân tỵ nạn cộng sản thấp cổ bé miệng nhưng khẳng khái đã không thể im lặng cúi đầu thần phục. Dù biết rằng đây là cuộc giao tranh “trứng chọi với đá”.

Tại sao cả tập đoàn thế lực đứng sau lưng bà Nghị vậy, người ủng hộ bà cho rằng vì bà tài giỏi nên được người thương mến. Sự thật có đơn giản vậy không?

Thực ra người có chút suy nghĩ cũng dễ dàng nhận thấy các lý do:
Thị Trưởng Chuck Reed cần bà vì Hội đồng Thành phố San Jose ai cũng biết là bị điều khiển bởi Nghiệp đoàn Lao động vùng Nam Vịnh, South Bay Labor Union, mà báo địa phương gọi cách hoa mỹ là Labor-friendly Council. Trong đó bà Nora Campos là người có thế mạnh và luôn sẵn sàng chỉ trích ông Reed. Chuck Reed đắc cử nhờ hứa hẹn cải tổ những sai trái của người tiền nhiệm đảng Dân Chủ, với sự ủng hộ của đảng Cộng Hòa và người Việt. Muốn làm được việc phải có đồng minh để đạt được 6 phiếu trên 11, Madison là “con gà” mà ông nhắm tới nên dù bà sai trái đến mức nào cũng phải ủng hộ bằng mọi giá bất kể đạo đức (HTD đã thuật lại lời của Chuck Reed như thế), không thể để mất mặt như đã thua vụ Hon Liên.

Công đoàn Lao động Vùng Nam Vịnh (SBLU) và đảng Dân Chủ muốn giữ thế mạnh của hai thế lực chính trị tại địa phương, họ đã thất bại chua cay vì không thể đưa được bà Cindy Chavez -nay là Chủ Tịch Công Đoàn- lên nắm chức Thị Trưởng dù đã xử dụng tối đa công suất của bộ máy SBLU và đảng DC. Lần bầu bãi nhiệm Madison này, Công đoàn và đảng DC nhất định không thể thua nữa, họ phải thắng với bất cứ giá nào. Đây là cuộc chiến của họ, Madison gặp may là nhờ những lý do trên.
Thêm nữa, các công ty xây cất, đại gia tài phiệt, các nhóm đặc quyền đặc lợi cũng nhận thấy bà Madison là người dễ lung lạc, dễ lôi cuốn nên ai cũng nhào vô ủng hộ để sau này được kể công, được đòi trả ơn bằng những quyền lợi béo bở nếu bà thắng cử, còn nếu thua họ cũng chẳng thiệt hại gì mấy.
Ta thấy kỳ này bà ta vẫn được các thế lực và vây cánh trên yểm trợ vì họ đã bỏ ra quá nhiều tiền và nhân lực, những con buôn chính trị cũng như con buôn thương mại luôn luôn muốn lời nhiều, muốn “đòi nợ” tối đa chứ từ 3-3-2009 đến tháng 11-2010 thời gian ngắn quá chưa đủ lấy lại vốn lẫn lời. Đó là chưa kể đến bọn nằm vùng ra sức đánh phá nhằm làm yếu đi sức mạnh của Cộng Đồng Tỵ Nạn Cộng Sản San Jose.

Tuy nhiên với quyết tâm và đoàn kết chặt chẽ, đừng tạo cơ hội cho đối phương khai thác để chia rẽ, chúng ta vẫn có thể thay đổi thời cuộc để đưa bà Nghị bất xứng về vườn.

Bài viết cũ này xin gửi lại báo THM để chúng ta cùng “ôn cố nhi tri tân”, hy vọng những người năm trước vì sợ tốn tiền nhà nước, vì thiếu thông tin, vì lầm lẫn, vì cảm tình riêng tư, vì mặc cảm tự ti, tự tôn… . sẽ thay đổi cách nhìn của mình để bầu đúng, cử xứng.
Một năm trước ngày bầu bãi nhiệm của San Jose, vào ngày 5 tháng 2, 2008 có cuộc bầu cử bãi nhiệm đồng thời bầu người thay thế tại thành phố nhỏ Pinole thuộc quận hạt Contra Costa, vùng Bắc Cali với kết quả như sau:
- Bà cựu Thị Trưởng Maria Alegria, đã ở trong HĐTP 15 năm YES 58.38%. Ông Stephen Telton, nghị viên năm thứ nhất YES 57%.
- Nghị viên David Cole đã từ nhiệm từ hồi tháng 8-2007 để tránh bị bãi nhiệm qua cuộc bầu cử đặc biệt này.
Cư dân thành phố vui mừng với 3 vị nghị viên mới gồm 2 bà 1 ông.
Khu vực 7 của thành phố San Jose cũng có cuộc bầu cử bãi nhiệm bà nghị viên Madison Nguyễn, chúng ta thử tìm hiểu những điểm khác biệt chính giữa hai cuộc bầu cử này:

1- Cuộc bầu cử bãi nhiệm ở Pinole được tổ chức cùng lúc với việc bầu Nghị viên mới, điều này vừa tiết kiệm được tiền bạc, thời giờ của dân, vừa khiến cho nhiều người mạnh dạn ra ứng cử và dân chúng hăng hái đi bầu. Dân khu vực 7 nhiều người bầu NO chỉ vì Thị Trưởng Chuck Reed ra sức cứu bà Madison bằng cách không cho bầu bãi nhiệm và nghị viên mới cùng một lần. Dù đây là 1 trong những điểm quan trọng ông ta đã hứa khi ra tranh cử chức TT và tháng 1-2008 HĐTP San Jose đã thông qua với 11 phiếu, chỉ còn chờ đưa ra cho dân bầu mà thôi.


3- Hầu hết giới chức dân cử các cấp, báo chí, nghiệp đoàn, các nhóm đặc quyền đặc lợi, thương gia đều ủng hộ bà Alegria.
Tuy nhiên Hiệp Hội Nhân Viên Cảnh Sát Pinole đã hành xử một cách rất đứng đắn khi gửi thư đến báo Contra Costa Times để minh định:
“Our membership believes in open government. We swore an oath to defend the US Constitution and the California state Constitution. These two documents guarantee the people the right to elect their representatives in free and fair elections….Therefore, we will not take a position to endorse or oppose the community’s efforts to exercise free government.” Đại ý câu này nhắc lại lời thề bảo vệ Hiến Pháp HK và California bảo đảm cho dân có quyền chọn người đại diện trong các cuộc bầu cử công bằng và tự do, vì thế Hiệp Hội Cảnh Sát không ủng hộ cũng không chống đối những nỗ lực của cộng đồng hành xử quyền của (người dân trong một) nhà nước tự do.

Ông Thị Trưởng SJ Chuck Reed và những vị dân cử, từng sỉ nhục hơn 5000 người ký recall nghị viên Madison là “thiểu số to mồm”, là “đầu óc hẹp hòi” là côn đồ “bully thành phố” rồi quyết tâm “vùi dập recall, punch them v..v..” cùng những người Việt tán thành các lời sỉ nhục như thế nghĩ sao về thái độ trung lập, không kéo bè kết cánh của Hiệp Hội Cảnh Sát thành phố Pinole.
Tại sao người Việt ở San Jose thực hiện Recall theo hiến định thì bị hăm dọa cắt trợ cấp, bị sách nhiễu vu khống, còn người Mỹ ở bang California (bãi nhiệm TĐ Gray Davis) và thành phố Pinole thì không?


Sự rất khác biệt giữa hai cuộc Recall là vùng Pinole không có ai đưa ra những luận điệu như ký Recall sẽ bị mất phúc lợi của chính phủ, không một ai đưa ra luận điệu rằng Recall là ác tâm, là sắt máu, là chống cộng ngu xuẩn, không ai đưa đời tư, đưa tôn giáo những vị đứng đầu để chửi bới vu khống, không ai mạ lỵ những người đóng góp cho recall là bị lừa dối, ngu dại , không ai bảo rằng ghế nghị viên là bảo vật của người Việt truyền từ đời nọ qua đời kia, không được để mất vào tay người khác, đặc biệt truyền thông báo chí ở vùng Contra Costa không ra rả đặt điều dựng chuyện chửi bới và hăm dọa như một số cơ quan truyền thông vùng San Jose.
Chúng ta đã hiện diện ở đất nước tự do này hơn 30 năm, liệu chúng ta đã học được cách hành xử và suy nghĩ một cách dân chủ, đứng đắn, hợp pháp hợp hiến, biết rõ quyền lợi và bổn phận của mình mà không tự ti chủng tộc chưa?

“What you have to understand is that most people in this country are men and women of common sense and when somebody gets out of line, the people take charge and put him out of business. In the long run, people with common sense always take over.” Đây là lời cố Tổng Thống thứ 33 của Hoa Kỳ Harry Truman được trang mạng của Concerned Citizens of Pinole trích dẫn.

Xin gửi đến quý đồng hương để suy gẫm. Người Việt chúng ta phải ở xứ này thêm bao nhiêu năm nữa mới học được cách hành xử đúng đắn để thi hành những quyền của người dân được Hiến pháp HK công nhận mà không mang mặc cảm hoặc vu cáo cho người khác là “ chống Mỹ cứu nước”!!! là “chống chính quyền”, là “chống người thi hành công vụ!!!
Nhìn lại ngày bầu cử Recall một năm trước đây, tôi cảm thấy hãnh diện vì những gì Uỷ Ban Bãi Nhiệm và toàn thể Cộng Đồng đã đạt được, dù chúng ta không thành công trong cuộc chiến “châu chấu đá xe” nhưng đây là một cơ hội quý báu để rút kinh nghiệm, để các bạn trẻ học được những bài học đáng giá trong sinh hoạt chính trị trên quê hương thứ hai này. Có thể nói được ngày 3-3-2009 là một cuộc tranh tài giữa một người chưa hề có kinh nghiệm, chưa bao giờ lên sàn đấu với một võ sĩ chuyên nghiệp được sự hỗ trợ tối đa của mấy ông chủ lớn đầy mưu kế, vậy mà võ sĩ kia cũng bị xất bất xang bang, trầy da tróc vảy mới thắng được ở hiệp cuối cùng với tỷ số 45-55. Vậy nên “Đừng đem thành bại mà luận anh hùng”.

Xin cảm ơn Uỷ Ban Bãi Nhiệm Nghị Viên Madison, xin chúc Liên Đoàn Cử Tri “chân cứng đá mềm” để tiếp tục đi tới trên con đường phục vụ Cộng Đồng và Cử Tri.

Nguyễn thị Quảng Bình

No comments:

Post a Comment