Sunday, September 13, 2009

Muốn Trả Lời Con Cứ Nghẹn Ngào

*(Viết cho hai con Mai Chi & Anh Duy)


-Quê mình mãi tận ở đâu Ba?
-Nửa vòng trái đất có thật xa?
-Tại sao mình phải lìa xa, cách?
Để nhớ thương hoài . Cơn mưa qua!

Ba nghe đau quá câu con hỏi
Muốn trả lời con ... cứ nghẹn ngào
Ngày đi, ngày đến lo cơm áo
Đêm sống . Hồn đau giấc chiêm bao.

Ba thân lính trận không tròn phận
Từ buổi trưa hè Tháng Tư Đen
Giặc Cộng chưa vào - nghe lệnh chạy!
Ôi trời! Tổ Quốc nỗi oan khiên.

Việt Nam chữ S hình cong đó
Ở phía trời Đông Nam Á Châu
Nỗi khổ triền miên . Đời dâu bể
Kiếp người ví ngựa, tựa như trâu.

Phải chi Ba chết trên đầu súng
Thân xác vùi trong nắm đất cằn
Có thể thêm màu, cây tốt trái
Đói, no nhân thế bớt nhọc nhằn.

Bây giờ Ba sống . Đời lưu lạc
Nên thẹn câu thề nợ núi sông
Chữ nhớ, lời thương Ba ấp ủ
Tuổi già . Ba gọi mãi quê hương.

Chữ nhớ lời thương Ba gởi lại
Con nhớ giùm Ba, nước Việt Nam
Gấm vóc giang san đang đảo lộn
Bởi màu cờ máu ánh sao vàng.

Con hỡi thanh niên nung chí lớn
Tiếp bước cùng ba bởi giống nòi
Một chút hy sinh là nghĩa cả
Đừng say vui thú giữa quê người.

Mạc Trần Lan

No comments:

Post a Comment