*Lê Minh
(05/10/09)
60 năm trôi qua kể từ ngày Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ) chính thức nắm quyền hành trên đất nước Trung Hoa, và cũng kể từ đó đã xảy ra nhiều sự kiện tệ hại, khó phai trong lịch sử Trung Hoa. Hôm 1/10/2009, nhân kỷ niệm 60 năm ngày thành lập Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa, trên báo Epoch Times nhà báo Charlotte Cuthbertson đã vắn tắt 4 sự kiện chính, tệ hại nhất trong suốt chiều dài 60 cai trị của ĐCSTQ.
1. Chính sách “Đại Nhảy Vọt” và Nạn Đói (1958 – 1962): Con số tử vong: 40 triệu
Hàng triệu người bị chết trong Nạn đói lịch sử do chính sách “Đại Nhảy Vọt” gây ra
Sau khi lên nắm chính quyền, ĐCSTQ đã thực hiện một chính sách về kinh tế – xã hội gọi là “Đại Nhảy Vọt” nhằm mục đích sử dụng dân số khổng lồ để đưa Trung Quốc trở thành một cường quốc sản xuất thép, nhanh chóng chuyển đổi từ một nền kinh tế chủ yếu nông nghiệp là chính, sang một xã hội công nghiệp cộng sản hiện đại. Chính sách này đã gây ra một đại thảm họa kinh tế, đưa đến nạn đói khủng khiếp nhất trong lịch sử Trung Quốc, khiến hơn 40 triệu người chết đói, mà ngày nay sách giáo khoa gọi thời kỳ đó là “Ba năm thiên tai”.
Ông Jiang người tỉnh Sơn Tây bồi hồi kể lại “nhiều làng mạc biến mất vì những gia đình nông dân ở đó chết đói sạch cả. Người ta ăn bất cứ thứ gì. Hầu như nhà nào cũng có người chết. Xác chết nằm la liệt khắp nơi. Sau cùng thì người ta bắt đầu ăn … thịt người, ngay cả người còn sống và thân nhân của mình”.
Cái đói đã khiến những người nông dân này trở nên liều lĩnh, và họ đã phá kho lúa của nhà nước để lấy gạo ăn nhưng bị nhà nước CS ra lệnh cho quân đội thẳng tay bắn giết đám đông và còn gán cho họ cái tội “những phần tử phản cách mạng”.
2. Cuộc Cách Mạng Văn Hóa (1966 – 1976): Con số tử vong: 7.73 triệu
Xử bắn tùy tiện công khai là chuyện phổ biến trong cuộc Cách Mạng Văn Hóa
Cuộc Cách Mạng Văn Hóa (CMVH) là một giai đoạn hỗn loạn cực đoan nhất trong lịch sử chính trị Trung Quốc. Khi đó, việc giết người được xem là thước đo quan điểm cách mạng, do đó những kẻ giết người đã ra tay cực kỳ tàn bạo hung tợn đối với những “kẻ thù giai cấp”. Mục đích của Mao khi đó là sử dụng CMVH để dành lại quyền kiểm soát đảng, vì quyền lực của Mao đã bị sút giảm đáng kể sau “Đại Nhảy Vọt”.
Bà Trương Chí Tân, một nhà trí thức đã bị tra tấn hành hạ cho đến chết vì đã không chịu khuất phục và đã dám lên tiếng phê phán cuộc Cách mạng Văn hoá điên rồ của Mao.
Bọn cai ngục đã nhiều lần lột áo quần để bà trần truồng, cong tay bà ra phía sau rồi thả bà vào buồng giam phạm nhân hình sự nam, để đám tù háu đói này liên tục hãm hiếp tập thể cho đến khi bà trở nên mất trí.
Sau nhiều năm bị tra tấn mà vẫn không chịu rút lại những lời chỉ trích của mình, ngày 4 tháng 4 năm 1975 bà đã bị xử bắn vì tội danh “phản cách mạng”. Vì sợ bà tận dụng hơi thở cuối cùng để hô khẩu hiệu chống đối, bọn cai ngục đã cắt cổ họng của bà trước khi xử bắn.
3. Cuộc thảm sát tại quảng trường Thiên An Môn (1989): Con số tử vong: hơn 3,000 người
ĐCSTQ đã ra lệnh bắn vào sinh viên trên quảng trường Thiên An Môn vào sáng ngày 4/06/1989 để đối phó với đoàn biểu tình đang tập trung ở đây đòi hỏi tự do dân chủ.
Sinh viên học sinh bị thảm sát tại quảng trường Thiên An Môn vào ngày 4/06/1989 sau các cuộc biểu tình đòi tự do dân chủ
Đây cũng là lần đầu tiên ĐCSTQ ra tay thảm sát dân chúng một cách công khai trước các ống kính. Đoàn biểu tình của sinh viên đòi hỏi nhà nước phải công khai xét xử cán bộ nhà nước tham nhũng, toa rập với tư thương để làm giàu và đòi hỏi các quyền tự do báo chí, phát biểu và hội họp.
Trong suốt cuộc thảm sát này, nhằm gây hận thù giữa quân đội và người biểu tình, ĐCSTQ đã dàn dựng các cảnh chiếu sinh viên đốt xe quân đội và giết lính và kiểm soát chặt chẽ các cảnh quân đội thảm sát sinh viên.
4. Ngược đãi hành hạ các thành viên Pháp Luân Công (1999 – cho đến nay): Con số tử vong: Không thể biết được
Pháp Luân Công là một hệ thống “tu dưỡng cơ thể và tinh thần” bằng khí công được ông Lý Hồng Chí giới thiệu cho công chúng năm 1992. Vào ngày 20/07/1999, TBT ĐCSTQ Giang Trạch Dân ra lệnh đàn áp các thành viên của Pháp Luân Công.
Nhiều người bị bắt, tra tấn cho đến chết, đưa vào nhà thương điên và bị hãm hiếp. Ngoài ra, những thành viên Pháp Luân Công sau khi bị xử bắn đã bị đánh cắp nội tạng để bán ra thị trường, cho những ai có nhu cầu lắp ghép nội tạng. Thậm chí để có được những bộ nội tạng hoàn hảo, có những người bị mổ sống trước khi đem đi xử bắn.
Công an và mật vụ Trung Cộng đã đánh đập, tra tấn, giết chết hàng ngàn thành viên Pháp Luân Công kể từ năm 1999, trong khi họ chỉ có những phản kháng ôn hòa.
Một thành viên của Pháp Luân Công là cô Gao Rongrong bị công an bắt rồi đưa vào trại tù lao động khổ sai. Vào ngày 7/05/2004, cô Gao bị tra tấn bằng dùi cui điện liên tục suốt 7 tiếng đồng hồ. Cuộc tra tấn đã hủy hoại hoàn toàn da dầu, cổ và khuôn mặt của cô ta.
Cô Gao đã tìm cách trốn thoát được với khuôn mặt dị dạng, bầm dập, nhưng ngay sau đó đã bị bắt lại, và bị tra tấn cho đến chết vào tháng 5 năm 2005, khi vừa tròn 37 tuổi.
Lê Minh (5/10/2009)
(phỏng dịch theo bài viết của Charlotte Cuthbertson trên The Epoch Times)
Monday, October 5, 2009
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment