Hỡi những con cừu non dại dột, bên kia đồi là vực thẳm gian manh; những bất hạnh của bao người đang gánh, sao BÂY còn cố tạo những trái ngang ?! ...
Đứng bên này đồng non xanh bóng mát, BÂY xum xoe hát lạc điệu ru mê! BÂY cố quên hay là không trí nhớ: về một ngày khốn khó phải xa quê ?!.
Nhìn con nước có nguồn quay trở lại, nhìn lá vàng rơi về gốc thiết tha,
còn lũ BÂY chỉ biết ăn và thở, để buông lời nhục mạ nghĩa ơn cha .
BÂY nghĩ gì khi bao người rên xiết, bọn Cộng Hồ vui múa máu xương rơi?
Bên này đồi hồn BÂY mơ tiếng nhạc, nên trí loà trong mộng ảo xa xôi!.
Hỡi những con cừu non dại dột, đừng đứng kia mà vọng tưởng làm gì.
Hãy về đi, trao thân cho qủy dữ, BÂY sẽ cười trong uất nghẹn mà thôi .
BÂY u mê làm sao TA giúp được, nói tình ngay bị bôi bác tận cùng!
Rồi một thoáng thế nào BÂY cũng hiểu, nhưng có điều - quá trễ để ăn năn .
Thôi chào nhé, đám cừu con dại dột, lệ chưa rơi khi chưa thấy quan tài (*)
Phú Yên
(*) "chưa thấy quan tài chưa đổ lệ"
Saturday, August 29, 2009
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment